Bài đăng

VỌNG TIẾNG ÂN TÌNH

Hình ảnh
  Thủ Đức. Thứ Sáu, ngày 20 tháng 6 năm 2023 VỌNG TIẾNG ÂN TÌNH “Những đôi mắt xoe tròn đã tăng nhịp đập con tim khi nhìn thấy những cây bút bi, quyển tập, bao dán đủ màu sắc, đầy hình ảnh vui tươi…” Đó là điều chúng tôi ‘nghe’ bằng con tim trong một ngày cuối tuần tháng 6, khi đến với các em mồ côi trong cô nhi viện Xuân Tâm, Đồng Nai. Như lời các ân nhân đã dặn dò: “Hãy giúp chúng tôi đem niềm vui đến cho họ, hãy lên tiếng để các em mồ côi biết rằng – Chúng ta luôn nhớ đến các em và yêu thương các em”. Trong khi chờ các Soeur ra mở cổng, chúng tôi quan sát chung quanh,..Buổi chiều trong khuôn viên Viện vắng lặng im ắng, đến độ chúng tôi nghe được tiếng lá xào xạc, hàng cây bạch đàn chạy bao bọc hồ nước bên hông Viện, thỉnh thoảng vài chiếc lá theo gió rơi nhẹ trên mặt hồ, rồi lững lờ trôi trên mặt nước êm ả, làm tăng thêm sự tĩnh lặng đến lạ kỳ! Nhưng mấy ai biết, ngoài tiếng xào xạc của lá, thỉnh thoảng khi ánh nắng ban mai chưa kịp ló dạng, nơi đây còn nghe tiếng trẻ khóc oe oe

ÁNH SÁNG HỘI TỤ

Hình ảnh
   ÁNH SÁNG HỘI TỤ Thủ Đức, ngày 3 tháng 7 năm 2023 Bài học thuở khai sinh trần thế Thượng đế dạy ta một chữ tình. Đã hai năm trôi qua kể từ khi dịch bệnh Covid phủ lên đời sống con người, nó để lại trong mỗi chúng ta  một chút buồn, một chút đau, một chút khó khăn. Khi đỉnh điểm, nhiều người đã ra đi, nhiều hoàn cảnh rất khó khăn bế tắc. Ngay thời điểm đó, vợ chồng chúng tôi may mắn được các Mạnh thường quân (MTQ) liên hệ và muốn chúng tôi thay mặt, giúp chia sẻ tấm lòng của họ cho người nghèo qua các phần thực phẩm, quà,.. và từ đó, vợ chồng tôi 'bén duyên' với việc thiện nguyện... Trong hơn 2 năm rưỡi tính từ tháng 01/2021, chúng tôi đã gắn bó cùng các MTQ trong việc thiện nguyện này, đã cùng bôn ba nhiều nẻo đường, khu xóm, chỉ cần nơi nào có người nghèo, kém may mắn mà chúng tôi biết, là cùng tìm đến ngay khi có thể. Đây là một công việc gắn liền với từng trái tim mỗi người chúng tôi và các MTQ, nó lặp đi lặp lại không nhàm chán, bởi mỗi lần thực hiện là mỗi lần chún

Câu chuyện của người trở về

Hình ảnh
  By: Hoàn Mỹ Lời giới thiệu Nhìn Thượng Đế - ta nhận ra mình thật nhỏ bé. Nhưng nếu tự nâng tầm khi được â n sủng, khoe khoang việc ân đức - sẽ không bao giờ nhìn thấy ngưỡng cửa tâm linh , không thành hình được không gian tâm linh trong chúng ta . Câu chuyện không phải là nhật ký, cũng không phải để ôn lại kỷ niệm, bởi mỗi chặng đời sẽ có giá trị riêng của nó: quá khứ thì đã qua, hiện tại không khả đắc, và tương lai chưa đến. Mục đích đơn sơ trong câu chuyện là nhắc nhớ chúng ta: H ãy tìm và đến , sẽ “nhận diện” được con người thật của Thượng đế. Câu chuyện thế này... Rời sân bay, ông Bình thong thả tản bộ, đến gần trạm xe Bus, ông vỗ vai một cậu xe ôm đang ngủ gật...Cậu ta choàng dậy, ông nói ngay: “Đưa chú về Thủ Đức nhé”. Xe len lỏi qua các con đường nội ô, ông Bình nhắc khẽ cậu xe ôm: “chạy chậm thôi cháu!”. Ông bắt đầu quan sát phố phường: đã 42 năm, cảnh vật không thay đổi nhiều. Vẫn dòng người tấp nập, len lỏi đan xen nhau, nhiều tòa nhà cao tầng mọc lên chen c